Cảm ơn anh VÌ ĐÃ NẮM TAY EM --tặng anh yêu của Moon--
Tue Oct 07, 2008 11:33 am
_[m00ny]_
Thiên Sứ
Status:
Tiêu đề: Cảm ơn anh VÌ ĐÃ NẮM TAY EM --tặng anh yêu của Moon--
Giới trẻ bây giờ, đi trên phố, có khi có cả những nụ hôn và những vòng tay âu yếm, xá gì một cái nắm tay anh nhỉ? Em đã đọc được đâu đó một bài viết thật ý nghĩa về cái nắm tay. Một cái nắm tay có sức mạnh hơn cả nụ hôn nồng cháy!
Giới trẻ bây giờ, đi trên phố, có khi có cả những nụ hôn và những vòng tay âu yếm, xá gì một cái nắm tay anh nhỉ? Thế nhưng em chỉ cần một cái nắm tay, cái siết tay thật mạnh và ấm áp của anh.
Em len lỏi giữa dòng người ngược xuôi, với những làn đường rối như tơ vò và chẳng chịt như mạng nhện, những tiếng rú ga, tiếng còi xe inh ỏi…Nhưng mà em không sợ, vì em biết anh đang nắm tay em. Lúc nào cũng thế, mỗi khi qua đường, anh lại nhanh nhảu đứng sang bên có hướng xe đi ngược, nắm lấy tay em và dắt em qua đường giữa bộn bề xe pháo, nó như một guồng quay chóng mặt, còn em như một con quay đang chao đảo. Nhưng có sao đâu, vì anh đang nắm tay em! Em thi trượt đại học, một cú sốc khiến em như người sống mà mất đi hoàn toàn sinh lực. Những tia máu trong thớ thịt như ngừng chảy, da em tái xanh và tưởng như đóng băng lại. Lũ bạn bè đang tỏ ra thương hại, những ánh nhìn đầy nghi ngại của hàng xóm, cái cúi mặt buồn của bố, đôi mắt trĩu nặng của mẹ…Em quay cuồng, em không còn có thể đứng vững trên đôi chân của mình, em sẽ ngã mất anh à! Nhưng không thể dễ dàng đổ “phịch” xuống và chấp nhận thất bại, em hiểu thế, tự nhủ thế, vì anh đã nắm tay em. Đôi tay to rộng, chắc khoẻ và ấm áp của anh đã truyền cho em niềm tin để sống tiếp. Nó siết lấy tay em như để nói rằng: “Hãy cố lến em!” Cám ơn anh, cám ơn cái nắm tay!
Một dạo, tự dưng em nghĩ, nếu anh không yêu em, anh sẽ tìm được người tốt hơn em nhiều lắm. Em chỉ là một cô gái bình thường và yếu đuối. Giá mà anh không yêu em, anh sẽ có nhiều hạnh phúc lắm. Thế là em tự thu mình về một góc, và em né tránh anh. Đã lâu lắm rồi chúng mình chưa gặp nhau anh nhỉ? Vì có khi nào em cho anh cơ hội làm điều đó đâu? Rồi người ta đồn đại rằng có một cô nàng xinh hơn em gấp nhiều lần, giỏi hơn em gấp nhiều lần đang ngày ngày ở bên anh. Em biết mà, nếu không yêu em, sẽ có nhiều người hơn em gấp nhiều lần sẽ đến với anh và đem đến cho anh hạnh phúc.
Thật tình cờ là cả ba chúng ta đã gặp nhau như một định mệnh. Em không muốn tình huống trớ trêu này xảy ra, nhưng Thượng đế cũng thật trêu ngươi. Em lúng túng, em chỉ muốn quay mặt bước đi. Giống như chối bỏ một người đã không còn thuộc về mình. Và em đã quay bước thật rồi thì bỗng có một bàn tay níu em lại. Anh đã lại nắm tay em. Anh à, cái nắm tay làm em mềm nhũn và chỉ muốn mãi mãi được che chở dưới đôi tay ấy, con người ấy. Anh nắm tay em, cái nắm tay như thể nói rằng: “Cô ấy là của tôi. Cô ấy là bạn gái của tôi. Và chúng tôi yêu nhau đấy!”
Anh lại dắt em đi, chúng ta dạo bước trên những con phố quen. Anh nắm tay em, em nắm tay anh. Tay trong tay.
"Anh à, em…"
“Suỵt, không cần phải nói gì đâu em! Anh hiểu…” Một cái nắm tay hơn vạn lời nói. Cảm ơn anh vì đã nắm tay em!
Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!
Cảm ơn anh VÌ ĐÃ NẮM TAY EM --tặng anh yêu của Moon--
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài